Té ngã là một trong những sự cố thường gặp tại bệnh viện, đặc biệt ở những người cao tuổi, người suy yếu thể trạng, người bệnh sau phẫu thuật hoặc sử dụng các loại thuốc có tác dụng phụ gây chóng mặt.
Té ngã có thể gây ra nhiều hậu quả nghiêm trọng như chấn thương, gãy xương, kéo dài thời gian nằm viện và tăng chi phí điều trị. Việc phòng ngừa té ngã trong bệnh viện cần sự phối hợp giữa nhân viên y tế, người bệnh và người nhà.
1. Đối tượng có nguy cơ té ngã cao trong bệnh viện

Người bệnh có thể dễ té ngã nếu có một hoặc nhiều yếu tố nguy cơ sau:
– Người cao tuổi, yếu cơ, suy kiệt.
– Người bệnh có rối loạn tri giác, lú lẫn, Parkinson, đột quỵ.
– Huyết áp thấp, chóng mặt, choáng khi thay đổi tư thế.
– Bệnh nhân sau phẫu thuật, gây mê – giảm đau.
– Sử dụng các loại thuốc an thần, giảm đau nhóm opioids, lợi tiểu,… có thể gây chóng mặt, buồn ngủ, tụt huyết áp.
– Người bệnh cần có sự hỗ trợ (nạng, gậy, khung tập đi, cần sự trợ giúp của người khác,…) khi di chuyển.
2. Khi xảy ra té ngã – cần làm gì?
– Không tự ý đỡ người bệnh đứng dậy ngay lập tức, tránh làm nặng thêm tổn thương.
– Giữ nguyên vị trí và quan sát dấu hiệu chấn thương, trấn an người bệnh.
– Báo ngay cho nhân viên y tế.
– Nhân viên sẽ đánh giá tổn thương, theo dõi dấu hiệu sinh tồn, thực hiện xử trí phù hợp và báo cáo sự cố y khoa.
3. Biện pháp phòng ngừa té ngã trong bệnh viện
* Yếu tố môi trường:
Đảm bảo môi trường buồng bệnh an toàn:
– Giữ sàn nhà khô ráo, lối đi thông thoáng, khi nền nhà ướt hoặc vị trí dễ trơn trợt cần có biển cảnh báo.
– Giường có lan can được nâng lên khi cần thiết, hạ thấp khi không sử dụng.
– Đảm bảo ánh sáng đầy đủ, nhất là ban đêm.
– Cung cấp dép chống trượt phù hợp cho người bệnh.

* Vai trò của người bệnh và người nhà
– Không tự ý điều chỉnh thay đổi chiều cao giường, tháo lan can hay di chuyển dụng cụ y tế.
– Giữ khu vực xung quanh giường gọn gàng, không để vật cản trở.
– Luôn mang dép có quai, đế thấp, chống trượt, trang phục gọn gàng.
– Người nhà hỗ trợ người bệnh đi lại, nhắc nhở người bệnh vừa phẫu thuật, người lớn tuổi không tự ý đi lại một mình.
– Báo ngay cho nhân viên y tế khi có biểu hiện: hoa mắt, chóng mặt, buồn ngủ, tê yếu chi và gọi hỗ trợ khi thấy không an toàn khi đi lại.
– Khi người bệnh cần di chuyển:
+ Không tự ý xuống giường khi đang truyền dịch hoặc sau khi dùng thuốc gây buồn ngủ.
+ Đứng dậy từ từ, ngồi dậy trước khi xuống giường.
+ Nhờ đến sự hỗ trợ của người nhà hoặc nhân viên y tế khi đi lại nếu thấy chóng mặt.
+ Tuân thủ hướng dẫn của nhân viên y tế, sử dụng dụng cụ hỗ trợ (gậy, khung tập đi…) đúng cách theo hướng dẫn.
* Vai trò của nhân viên y tế:
– Đánh giá nguy cơ té ngã cho tất cả người bệnh khi nhập viện và định kỳ trong quá trình điều trị.
– Hướng dẫn người bệnh và người nhà về cách di chuyển an toàn, dùng chuông gọi, sử dụng dép chống trượt.
– Quan sát, hỗ trợ người bệnh có nguy cơ cao khi đi lại hoặc vào nhà vệ sinh.
– Báo cáo và xử trí kịp thời khi xảy ra té ngã, tham gia cải thiện quy trình phòng ngừa.
– Quản lý thuốc và điều trị:
+ Theo dõi sát sao người bệnh sau khi sử dụng các thuốc có tác dụng phụ gây mất thăng bằng.
+ Kiểm tra lại huyết áp trước khi cho phép người bệnh tự vận động.
* Vai trò quản lý của Phòng Điều dưỡng đối với phòng ngừa té ngã trong bệnh viện:
Phòng Điều dưỡng phối hợp cùng các khoa, phòng triển khai các chương trình nhằm đảm bảo công tác phòng ngừa té ngã trong bệnh viện:
– Đánh giá nguy cơ té ngã chuẩn hóa theo các thang điểm.
– Đào tạo điều dưỡng – hộ lý về phòng ngừa té ngã.
– Cải tiến môi trường buồng bệnh an toàn.
– Báo cáo, phân tích và rút kinh nghiệm từ các sự cố té ngã.
Mỗi bước đi an toàn – nâng cao chất lượng điều trị.
Phòng Điều dưỡng – Chung tay vì an toàn người bệnh.









Thảo luận về điều này post